Cao Xuân Hạo bao giờ cũng

Đọc Cao Xuân Hạo tôi thấy ông bài xích khá nhiều cách dùng từ, ngữ mà tôi không cảm thấy bị thuyết phục cho lắm. Ví dụ ông cho rằng người ta dùng quá nhiều “luôn luôn” trong những trường hợp đáng ra phải dùng “bao giờ cũng”, mặc dù tính chất của chúng khácContinue reading “Cao Xuân Hạo bao giờ cũng”

Những người kỳ quặc như cô ta không thường hay có

Một vài người bạn mình nói là họ chẳng mảy may thích nổi Rừng Na Uy, hay ho chỗ nào, nhiều sex à, hay là nhiều cô đơn. Mình thì, hồi mặt dày coi cọp Rừng Na Uy triền miên ở quầy bán sách chỗ sân trường đại học, mình tưởng mình thành fan Murakami tạiContinue reading “Những người kỳ quặc như cô ta không thường hay có”

Anh ấy muốn pháo hoa, còn tôi chỉ là tiếng lách tách của thanh củi

Sau khi đọc The Great Gatsby, Hemingway nhiệt thành tin rằng Scott Fitzgerald có thể viết những thứ vĩ đại hơn nữa, bởi vậy cho dù chứng kiến thói nghiện rượu, tính khí thất thường và những pha cư xử lạ đời của Scott, Hemingway vẫn cố bao dung và động viên bạn. Đồng thời, cóContinue reading “Anh ấy muốn pháo hoa, còn tôi chỉ là tiếng lách tách của thanh củi”

Raymond Carver – Ăn là niềm an ủi

Raymond Carver có viết một truyện ngắn để biện minh cho béo phì, gút và mỡ nhiễm máu. Tên là cái gì, “Ăn là niềm an ủi”. Không tôi bịa đấy. Truyện đại khái thế này. Một người phụ nữ đến tiệm đặt bánh sinh nhật cho con trai, hẹn đầu tuần sau giao đếnContinue reading “Raymond Carver – Ăn là niềm an ủi”